CHIA SẺ

Khi tránh xa những nơi nguy hại [nơi dễ sinh khởi cảm xúc tiêu cực], phiền não sẽ  dần giảm thiểu. Khi gìn giữ  không để mất chánh niệm, những nỗ lực thiện hạnh sẽ tự  nhiên tăng trưởng. Với sự tỉnh giác sáng rõ, tín tâm vào giáo pháp sẽ phát khởi. Hãy tu tập ở những nơi thanh vắng cô tịch. Đó là pháp tu của Bồ tát.

Khi con  đã nhàm chán Luân hồi, sau khi  đã quán Bốn tư  tưởng chuyển tâm và hiểu được bản chất khổ đau của Luân hồi, dù rằng con không thể ẩn cư tu tập trong một thời gian dài, nếu con thực hiện được việc này một lần trong tuần thì con sẽ  hiểu ra các  đặc  điểm tuyệt vời của việc nhập thất. Thực ra thì bỏ xứ đi tu đôi khi có thể là khó khăn và sai lầm;

Ở Tây Tạng, thỉnh thoảng có người có tín tâm vào Phật pháp quyết định rời bỏ quê hương vì nghĩ rằng như thế sẽ là lợi lạc nhưng ý nghĩ này có thể là sai lầm. Rời bỏ quê hương ở đây thật sự có nghĩa là buông bỏ sự chấp ngã trong tâm các con. Tu tập nơi thanh vắng cô tịch’ có nghĩa là tu tập trong am thất, sáng dậy sớm và thiền định. Lợi ích của việc nương vào nơi thanh vắng là ngưng chặn sự phóng tâm để tâm có thể  hoạt động được. Các tư tưởng lan man sẽ bị hạn chế và con sẽ có thể hướng nội và quán tâm trong thời gian dài. Rồi nhu cầu thực hiện thiện hạnh sẽ tăng trưởng. Tâm con sẽ trở nên trong sáng và con sẽ phát khởi lòng bi mẫn đối với chúng sinh. Đó là những đặc điểm tuyệt vời của việc ẩn cư tu tập.

Trong am thất con cũng phải trụ tâm. Con phải giữ không để thân vướng vào các thú vui phù phiếm và ngăn không cho tâm nghĩ ngợi lăn tăn. Khi con nhập thất suốt một tuần, trước tiên con sẽ  cách ly được thân mình, sau  đó là con sẽ  tịnh khẩu và rồi tâm của con sẽ được tự tại. Con sẽ không cảm thấy có nhu cầu  đàm thoại, con chỉ dùng bữa và ung dung tự tại. Điều này rất là an lạc.

Ngược lại, những nơi dễ  làm phát khởi sân hận và các cảm xúc tiêu cực khác là những nơi nguy hại. Khi chúng ta gặp người khác, chúng ta sẽ dễ bám luyến một số người này và khởi sân hận đối với một số người khác; do đó, những nơi đông người có thể là những nơi rất nguy hại. Khi chúng ta tham gia các việc thường ngày trên quê hương của mình, chúng ta sẽ phải giải quyết đủ  loại vấn đề. Bạn bè và người thân có thể  thuyết phục mình  đừng nhập thất; do đó, chúng ta phát khởi cảm xúc tiêu cực và như  thế  gia đình chúng ta trở  thành một nơi nguy hại. Nơi dễ làm nảy sinh cảm xúc tiêu cực là nơi nguy hại. Khi con đi nhập thất, con tự cách ly mình khỏi những chuyện này. Thậm chí, con sẽ không trả lời điện thoại, nếu không thì con sẽ nói chuyện phiếm qua điện thoại. Khi ngưng tất cả các việc này và nhìn vào tâm của mình thì con sẽ thấy nó thư giãn ra. Con sẽ có được một số trải nghiệm và nhận ra mình  đã từ bỏ các nơi nguy hại. Các cảm xúc tiêu cực sẽ giảm xuống.

Chúng ta thường xem bạn bè người thân là những người tốt nhưng thực ra, về phương diện thực hành Pháp, họ  thật sự  có thể gây ra nhiều nguy hại. Mặt khác, nếu chúng ta thực hành được nhẫn nhục đối với kẻ thù thì kẻ thù này sẽ trở nên thực sự hữu ích. Dưới góc nhìn của Phật pháp, bạn và thù có thể hoán đổi vai trò cho nhau.

Đức Garchen Rinpoche

(trích trong tác phẩm Bình giảng 37 pháp tu của Bồ Tát)