CHIA SẺ

Kính Lễ Chư Đạo Sư

Khi Jetsun Milarepa và đệ tử Rechungpa đang tiến gần Drin, trên đường đến Bouto, Rechungpa nói, “Con thích ở lại Drin đêm nay và gặp những người bảo trợ.” Nhưng Milarepa đáp, “Con ơi, chúng ta hãy đến Bouto trước mà không có những người bảo trợ, đệ tử, hay tăng nhân nào biết.” Rechungpa vâng lời nhưng không hài lòng, và tiếp tục cùng Milarepa đến Jipu Nimadson ở Bouto của đồi Đá Đỏ. Khi họ đến đó, Jetsun nói, “Rechungpa, hãy đi lấy ít nước và ta sẽ nhóm lửa.”

Trên đường đem nước trở về am, Rechungpa đến [một triền dốc có thể nhìn thấy phía dưới kia] cao nguyên vĩ đại, hấp dẫn nằm giữa Bouto và Jipu. Ông ta thấy ở chính giữa, một con dê núi cái đang đẻ con. Rồi dê mẹ và dê con, mỗi con lại sinh ra dê con khác; rồi đến lượt, lại sinh con nữa, cuối cùng cho đến khi được hai trăm con. Những con dê núi hoang này nhảy nhót nô đùa vui sướng, một cách vô tư và tự phát như thế, đến nỗi Rechungpa lấy làm kinh ngạc. Ông ta nghĩ, “Những con dê núi này còn sống động hơn cả những con dê núi ở Baltang.” Rất ư thích thú, ông ta nhìn chúng chơi đùa một lúc.

Trong khi đó Milarepa, đã nhóm lửa xong, mở mấy quyển sách Rechungpa đã mang từ Ấn Độ về, và nói với tâm đại bi, “Tôi chân thành khẩn nguyện với tất cả chư thiên nữ Đa-ki-ni, nguyện chư thiên nữ cứu hộ và cất giữ Pháp Vô Tướng Đa-ki-ni mà tôi đã sai đi lấy từ Ấn Độ về ‒ các giáo lý sẽ làm lợi ích cho Giáo pháp và tất cả chúng sinh! Tôi chân thành khẩn nguyện tất cả chư thần Hộ Pháp hủy diệt tất cả các sách Thần Chú (Mantra) ác hại của tà giáo sẽ đem lại nguy hại cho Giáo pháp và chúng sinh!” Sau lời khẩn nguyện này,  Milarepa thiền định một thời ngắn; rồi ông đốt những quyển sách ấy cho đến khi chỉ còn một vài tờ cháy dở.

Trong lúc ấy, Rechungpa đang ngắm nhìn những con dê núi chơi đùa, ông ta thấy một con dê đầu đàn nhận lấy phần vụ của con chó sói và lùa cả bầy qua mép đến phía núi bên kia. Đến đây, Rechungpa nghĩ, “Trời đất! Mình đã vui chơi quá lâu. Mình phải về ngay tức thời, nếu không Jetsun sẽ quở trách mình.”
Ông ta lập tức bắt đầu đi về. Khi đến cây cầu đưa qua hang động, ông ta thấy khói bay lên và ngửi thấy mùi giấy cháy. Ông ta nghĩ, “Sách của mình đã bị cháy?” Khi vào trong hang, ông ta thấy chỉ còn lại những cái hộp gỗ trống rỗng! Ông ta cảm thấy tim mình như bị xé toang. “Sách của con đâu?” ông ta kêu lên đầy phẫn uất với Jetsun. Milarepa đáp, “Con đã đi lấy nước quá lâu, nên ta nghĩ rằng con đã chết và ta đã đốt tất cả những quyển sách không quan trọng. Như ta thấy, chúng đều vô dụng, và tất cả chỉ cám dỗ tâm người ta xao lãng và làm trở ngại sự sùng mộ mà thôi. Nhân tiện, việc gì làm con vương vấn lâu như thế?”
Trong lòng kiêu hãnh, Rechungpa nghĩ, “Đạo Sư của ta bây giờ đã trở nên rất chua cay và ích kỷ. Ông ta đã sỉ nhục ta một cách đau đớn. Ta nên trở lại với Dipupa và ở lại với ông ấy hay nên đi đến chỗ nào khác?” Nghĩ như vậy, Rechungpa mất tất cả niềm tin nơi Jetsun. Ông ta ngồi xuống đó chết lặng một lúc.

Rồi ông ta nói, “Con đã xem những con dê hoang chơi đùa, nên con về trễ. Bây giờ, vàng thầy đã cho con và sự cực nhọc con đã trải qua trên đất Ấn đã trở thành vô nghĩa và lãng phí. Con bây giờ sẽ đi đến một xứ khác.” Nói rồi, Rechungpa trở nên thù hằn và khinh khi Jetsun vì ác tín của ông ta đối với Jetsun. Lúc ấy Milarepa nói, “Rechungpa con, con không phải mất tất cả niềm tin nơi ta. Tất cả chuyện này nên trách sự mê chơi của con thôi. Nếu con muốn vui vẻ, ta có thể làm trò giải trí cho con. Hãy xem đây!”

Tức thời, thị kiến kỳ diệu này hiện hình: Trên đầu của Milarepa là Dịch giả Marpa hiện ra rõ ràng như Phật Dorje-Chang, ngồi trên Tòa Sen bằng Ngọc của mặt trời và mặt trăng. Vây quanh ngài là các Đạo Sư của Dòng Truyền. Bên phải và bên trái mắt và tai của Milarepa là hai mặt trời và hai mặt trăng chiếu sáng. Từ hai lỗ mũi của ông phóng những tia hào quang năm màu như những sợi chỉ lụa, từ hai lông mày của ông chiếu ra ánh sáng chói lòa. Lưỡi của ông biến thành một tòa sen nhỏ có tám cánh hoa với một hình cầu mặt trời và mặt trăng bên trên, từ đó nháng lên những mẫu tự sáng chói và tuyệt đẹp – các nguyên âm và phụ âm – tựa như được viết bằng một sợi tóc duy nhất chẻ ra. Từ tim ông phát ra những tia sáng khác, rồi chúng biến thành nhiều con chim nhỏ. Vì thế, Milarepa hát:

Hãy nghe, con ta Rechungpa!
Bên trên đầu ta,
Trên hình cầu mặt trời mặt trăng của Tòa Sư Tử
Đạo Sư Ân huệ của ta Marpa ngồi –
Hóa Thân thần diệu của Phật Dorje-Chang!
Quanh Ngài giống như một xâu chuỗi ngọc
Là chư Đạo Sư của Dòng Truyền.
Nếu con nhìn họ với đôi mắt đầy niềm tin
Con sẽ được mưa ân huệ ban sự gia trì,
Và thành toàn những điều con ước muốn
Nhìn những con dê chơi đùa có thể là thích thú,
Nhưng làm sao có thể sánh với trò chơi kỳ diệu này?
Rechungpa, hãy lắng nghe ta trong chốc lát!
Trên mép tai ta
Mặt trời và mặt trăng chiếu sáng, huy hoàng như cầu vồng rực rỡ.
Đây tiết lộ sự Hợp nhất của Trí Tuệ và Thiện Xảo,
Đây chứng tỏ sự Quang Minh vững chắc của ta.
Nhìn dê chơi đùa có thể là kỳ lạ,
Nhưng làm sao có thể sánh với trò chơi kỳ diệu này?
Rechungpa, hãy lắng nghe ta trong chốc lát!
Hào quang năm màu từ lỗ mũi ta,
Phát ra như những sợi chỉ ngọc,
Là thể tánh của âm thanh, một sự tuyệt vời.
Đây chứng tỏ sự làm chủ Khí của ta
Qua Yoga trì tụng Kim cương. (1)
Đây chứng tỏ ta đã nhập vào
Kênh Giữa Lực sống của ta.
Nhìn dê chơi đùa có thể là kỳ lạ,
Nhưng làm sao có thể sánh với trò chơi kỳ diệu này?
Rechungpa, hãy lắng nghe ta trong chốc lát!
Ở điểm giữa hai mắt của ta,
Xuất hiện dấu hiệu cát tường của Dsudbhu rực rỡ; (2)
Đây chứng tỏ yếu tánh của tướng thanh tịnh,
Đây chứng tỏ hào quang gia trì bi tâm của Phật!
Nhìn dê chơi đùa có thể là kỳ lạ,
Nhưng làm sao có thể sánh với trò chơi kỳ diệu này?
Rechungpa, hãy lắng nghe ta trong chốc lát!
Đóa sen đỏ tám cánh nở ra nơi miệng ta,
Được trang điểm bằng vòng hoa phụ âm và nguyên âm.
Chúng là biểu tượng của tất cả giáo lý Kim Cương –
Chẳng cùng tận hay bị giới hạn.
Khi nhìn chúng bằng đôi mắt tôn kính,
Con sẽ nhận ra tất cả Pháp là lời nói của con.
Nhìn dê chơi đùa có thể là kỳ lạ,
Nhưng làm sao có thể sánh với trò chơi kỳ diệu này?
Rechungpa, hãy lắng nghe ta trong chốc lát!
Từ giữa suối tim ta phát ra
Những tia sáng rạng ngời.
Đây chứng tỏ Ba Thân bất động,
Đây chứng tỏ sự hợp nhất của lòng từ và Tánh Không.
Nhìn dê chơi đùa có thể là kỳ lạ,
Nhưng làm sao có thể sánh với trò chơi kỳ diệu này?

Tuy nhiên, Rechungpa không chú ý đến lời khuyên của Jetsun, mà ngồi đó im lặng trong sự oán hận sâu xa. Ông ta liếc mắt nhìn cảnh thần thông biến ra, nhưng không tỏ ra có chút dấu hiệu nào thích thú. Rồi ông ta nói, “Tất cả những cái đó chẳng có gì đáng kinh ngạc hết; nhìn những con dê chơi đùa vui hơn nhiều!” Mặc dù Milarepa đã thực hiện một phép thần thông biến hóa vĩ đại như thế, Rechungpa chẳng tỏ ra thích thú hay ngưỡng mộ chút nào, mà tiếp tục đòi Jetsun trả lại sách cho ông ta. Ông ta chỉ ngồi đó trong phẫn nộ và im lặng không ngừng. Rồi ông ta [đứng dậy], dậm chân một cách nặng nề, và ngồi xuống trở lại. Để hai cùi chỏ lên hai đầu gối, đặt cằm trong hai lòng bàn tay, ông ta bắt đầu hầm hừ [một cách vô nghĩa].

Trong lúc ấy, thân của Jetsun biến thành trong suốt sáng ngời, ở Trung Khu Bí Mật của ông xuất hiện Phật Dorje Danyi, ở Trung Khu Rốn xuất hiện Phật Dem Chog, ở Trung Khu Trái Tim, Phật Jeba Dorje, ở Trung Khu Cổ Họng, Phật Mahāmāya, giữa hai lông mày, Phật Thích Ca Mâu Ni, và ở trên đầu là Phật Sunwong Duba, tất cả có nhiều thần và những tùy tùng của họ vây quanh. Thân thể của chư thiên thần diệu này, sống động, nhưng không có tự tánh nào cả, tất cả đều có thể thấy rõ ràng dưới cây lọng ánh sáng năm màu vĩ đại. Do đó, Milarepa hát:

Thân ta là Cung điện Vô Lượng của các Thiên nữ,
Nơi chư Phật cư ngụ [trong Vũ trụ].
Trong Trung Khu Bí Mật của ta, nơi Cực Lạc được bảo tồn,
Nơi Phật Dorje Danyi cư ngụ và tùy tùng,
Làm vinh quang Xa Luân (Cakra) Cực Lạc có niêm ấn của ta.
Ngài hiện thân Trí Phật Bẩm Sinh.
Trong Xa Luân Trừ Tà ở vùng rốn của ta
Phật Dem Chog cư ngụ và tùy tùng;
Đây là Xa Luân và sáu mươi hai thần,
Trong tự tánh, nơi Thân Kim Cương cư ngụ.
Nơi Xa Luân Pháp trong trái tim ta
Phật Jedor cư ngụ và chín thần;
Đó là Tự Tánh của Ba Sattvas [?].
Đây là Xa Luân của Tâm Kim Cương.
Nơi Xa Luân Hưởng Thụ ở cổ họng ta
Phật Mahāmāya cư ngụ và tùy tùng,
Tượng trưng cho sự thích thú của tất cả hình tướng.
Đây là Xa Luân nơi Kim Cương biểu thị.
Nơi Xa Luân Vỏ Sò Trắng giữa hai lông mày của ta
Phật Thích Ca Mâu Ni cư ngụ và nhiều thần;
Ngài là biểu tượng của Trí Tuệ và Công Đức.
Đây là Xa Luân Hợp Nhất!
Nơi Xa Luân Đại Cực Lạc trên đầu ta
Phật Sungwong cư ngụ và nhiều thần;
Đây là Xa Luân Đại Cực Lạc,
Nơi các Kênh và Giọt Tinh Chất hợp nhất.
Con ơi, nếu con có thể đồng nhất mình với Phật,
Thân Thần diệu sẽ lung linh xuất hiện;
Thịt và máu con sẽ chuyển hóa thành Thân Cầu Vồng.
Trong tất cả những kỳ diệu, đây là điều kỳ diệu nhất.
Con ơi, đừng để mất niềm tin
Mà hãy gia tăng kính ngưỡng!

Rechungpa nói, “Phép thần thông của thầy quả thật kỳ diệu, nhưng tâm con không dễ chịu nếu con không thể có lại những quyển sách của con, vậy xin thầy hãy trả sách lại cho con.” Lúc ấy Jetsun đi xuyên qua những tảng đá và các vật chướng ngại khác, bay trên một hòn đá, bước đi và ngồi trên nước, đổ lửa và nước từ trong thân ra, bay qua và ngồi trên bầu trời, biến một thân thành nhiều thân và nhiều thân thành một thân. Trong khi làm như thế, ông hát:

Rechungpa, hãy lắng nghe ta trong chốc lát.
Hãy nhìn, không gì có thể ngăn ngại ta!
Đây chứng tỏ tâm ta với tất cả hình tướng đã hòa hợp.
Ta có thể cưỡi trên đá, bay qua không khí,
Chứng tỏ ta đã làm chủ các đối tượng bên ngoài.
Bước đi trên nước như đi trên đất
Chứng tỏ ta đã hợp nhất Bốn Đại [Nguyên tố].
Lửa và nước chảy ra từ thân ta
Chứng tỏ ta đã làm chủ các Đại.
Biến một thân thành nhiều thân
Và nhiều thân thành một thân,
Chứng tỏ ta có thể làm lợi ích cho tất cả chúng sinh
Bằng phép thần thông.
Ngồi, bước đi, và nằm trên bầu trời
Chứng tỏ Khí của ta yên nghỉ trong Kênh Giữa.
Nhìn dê chơi đùa có thể là kỳ lạ,
Nhưng làm sao có thể sánh với trò chơi kỳ diệu này?
Con ơi, nếu con không để mất niềm tin,
Lời nguyện của con sẽ được thực hiện.

Rechungpa nói, “Những phép thần thông của thầy giống như trò chơi con nít, thầy đã biểu diễn quá nhiều đến nỗi thay vì gây thích thú, chúng trở nên buồn chán. Nếu thầy thực từ bi, xin hãy trả lại sách cho con.” Milarepa đáp, “Con ơi, đừng để mất niềm tin nơi Cha của con! Nếu con thành tâm khẩn nguyện, con sẽ nhận ra rằng tất cả hiện thân đều là thánh thư. Bây giờ hãy khẩn nguyện với ta để chứng ngộ điều này!”

Rồi Milarepa đi đến một con đường mòn hẹp được các thương nhân dùng trên đường họ đi đến Drin. Ở đó ông nhấc một tảng đá kếch sù [nằm cản đường], cắt [một phần của nó] thành từng mảnh [với hai bàn tay] như cắt một cái bánh, ném chúng lên trời như nước phun, và dẫm lên tảng đá [phần còn lại] như dẫm lên đất sét mềm. Cuối cùng, dùng một bàn tay, ông ném tảng đá kếch sù ấy xuống con sông trong thung lũng phía dưới, và hát:

Rechungpa, hãy lắng nghe ta trong chốc lát!
Trên con đường [núi] mòn nhỏ hẹp này
Là một tảng đá [cứng như] sắt có tám cạnh.
Mé bên phải bị quét mòn khi du khách leo lên,
Mé bên trái bị quét mòn khi họ leo xuống.
Một trăm thợ rèn với búa của họ
Không thể chẻ được hòn đá khổng lồ này;
Lửa nóng cháy do một trăm bễ thổi
Không thể làm nó tan ra.
Nhưng hãy nhìn kìa,
Ta đã cắt nó ra giống như cắt bánh,
Ta đã ném những mảnh vỡ như nước phun.
Ta đã dẫm lên nó như dẫm lên bùn,
Và phóng nó đi như mũi tên bắn.
Nếu con nhìn lên cha của con với niềm tin,
Mưa như ý sẽ rơi lên con vậy;
Sẽ nhận ra kho tàng như ý.
Nhìn dê chơi đùa có thể là thích thú,
Nhưng làm sao sánh được trò chơi kỳ diệu này?
Con ơi, hãy cố gắng thay đổi tâm con lập tức!

Vẫn không tin Jetsun, Rechungpa nói, “Nếu thầy có thể làm phép thần thông phục hồi sách của con thì con sẽ tin thầy, nếu không con sẽ không an lạc hay mãn nguyện.” Vì thế, làm như dang hai cánh ra, Milarepa giữ tấm áo rộng ra và bay thẳng vào bầu trời bên trên vách đứng của Đá Đỏ. Ông vỗ cánh phất phới và bay lượn như một con ó, và rồi đáp nhanh xuống mặt đất như một tia chớp. Trong khi thi triển những phép thần thông này, ông hát:

Rechungpa, hãy lắng nghe ta trong chốc lát!
Ở đây, trên đỉnh Đá Đỏ này
Là Lâu Đài Bầu Trời. Bay trên đó,
Một con ó khổng lồ vỗ cánh,
Trong khi những con chim nhỏ rùng mình kinh sợ.
Không một người nào bay trước ở đây,
Không một ai sẽ bay lại ở đây.
Bây giờ hãy nhìn ông già này bay,
Hãy nhìn ông ta vút cánh
Như một con linh thứu trên trời.
Hãy xem, ông ta bay lượn như một con chim ó,
Đáp xuống đất như ánh chớp,
Và nổi trên không như một đám mây!
Nếu con tin phép thần thông
Qua sự làm chủ thân,
Hãy tu tập sự làm chủ ấy;
Rồi con có thể chinh phục và hợp nhất Sinh Tử và Niết Bàn.
Nhìn dê chơi đùa có thể là kỳ lạ,
Nhưng làm sao sánh được trò chơi kỳ diệu này?
Hãy cố gắng, Rechungpa, làm ngay thẳng tâm con!

Tuy nhiên, những phép thần thông của Milarepa không gây ấn tượng nhiều đối với Rechungpa. Ông ta chỉ lạnh lùng liếc nhìn chúng và vẫn không tin Jetsun. Rồi một lần nữa, Milarepa giữ tấm áo dang rộng ra như một con chim dang đôi cánh, và bay vào bầu trời. Trên đó ông hát:

Rechungpa, hãy lắng nghe ta trong chốc lát!
Trên đỉnh Đá Đỏ trong vùng núi Mon
Bỗng nhiên xuất hiện một đàn dê
Không có lý do,
Một trò chơi tự phát
Của Chân Như bất sinh.
Một con dê đóng vai con sói,
Rượt đuổi đàn dê qua bờ mép.
Đây tượng trưng cho tỉnh giác
Và sự khắc phục các nhược điểm của một người;
Đây chỉ cái đèo
Đi qua núi nhị nguyên;
Đây là phép thuật trừ tà của Milarepa
Chỉ cho Rechungpa các giáo lý thiết yếu!
Đối với các phép mầu của Cha
Con tỏ ra lạnh lùng,
Nhưng với sự chơi đùa của dê
Con tỏ ra rất thích thú;
Đây quả thật là dấu hiệu
Rằng con đã mất trí.
Ta đã cho con thấy những phép mầu vĩ đại như thế
Nhưng con không có niềm tin nơi ta.
Khi ta nghĩ đến những người như con,
Tất cả những môn đồ bất tín,
Vào thời ô nhiễm này
Ta cảm thấy buồn, và đau ở tim.
Rechungpa, hãy lắng nghe ta trong chốc lát!
Sừng cứng, và gỗ chắc,
Có thể uốn cong, nếu người ta cố gắng;
Nhưng tâm thô thì khó “uốn cong.”
Rechungpa, hãy cố gắng lắng dịu tâm con bên trong!
Cọp dữ ở phương Nam,
Và bò yak hoang ở phương Bắc
Có thể thuần hóa, nếu người ta cố gắng;
Nhưng kiêu hãnh và vị kỷ thì khó mà thuần.
Rechungpa, hãy cố gắng lắng dịu tự phụ bên trong!
Chuột dưới đất,
Và chim trên trời
Có thể bắt, nếu người ta cố gắng;
Nhưng trí đã mất thì khó bắt lại.
Rechungpa, hãy cố gắng thấy lỗi của mình!
Pháp của ngôn từ
Và suy lý
Có thể học, nếu người ta cố gắng;
Nhưng Tự Tâm trống không thì khó học.
Rechungpa, hãy cố gắng thiền định về tâm không tạo tác!
Đứa con có thể lìa bỏ cha
Và mẹ thương yêu của nó,
Nhưng tánh khí xấu thì khó bỏ lại phía sau.
Rechungpa, hãy cố gắng thay đổi tánh tình và tự kiêu!
Châu báu, nhà cửa, và ruộng đất
Có thể từ bỏ, nếu người ta cố gắng;
Nhưng khó mà từ bỏ ham muốn khoái lạc.
Rechungpa, hãy cố gắng từ bỏ ham muốn khoái lạc của con!
Châu ngọc tốt và người yêu xinh đẹp
Nếu cần, có thể bỏ được,
Nhưng bỏ cái giường êm ấm thì quả thực là khó.
Rechungpa, hãy cố gắng bỏ giấc ngủ “mù lòa” của xác chết!
Đây và đó đồi và đá
Có thể gặp mặt đối nhau,
Nhưng gặp Bộ Mặt Tự Tâm của mình thì khó thấy.
Lệnh của hoàng hậu và vua
Có thể trái, nếu người ta cố ý;
Nhưng không một ai có thể trái [lệnh]
Diêm Vương, Thần Chết.
Rechungpa, hãy dùng chết cho sùng mộ của con!
Con ơi, hãy cố gắng sửa những ý niệm sai lầm,
Hãy bỏ những hành động xấu,
Hãy kỷ luật cái tâm vô kỷ luật,
Những ý nghĩ bất tín của con đang kiềm chế,
Hãy tránh con quỉ ngã mạn.
Khi ta chết, đây sẽ là điều ta di chúc cho con;
Trong đời ta, không giáo lý nào thâm sâu hơn ta có thể cho con.
Rechungpa, con ơi, hãy ghi nhớ những lời này trong tâm!

Khi Milarepa hát, càng lúc ông càng bay cao hơn vào bầu trời cho đến khi ông biến mất. [Rồi, đột nhiên], Rechungpa tràn đầy hối hận, và một niềm tin phi thường hướng về Jetsun bùng dậy trong ông ta. Ông ta nghĩ, “Bởi vì ta không thể kiềm chế được tánh tình của ta và bỏ đi những quyển sách vô giá trị đó, ta đã mất Jetsun Đạo Sư của ta. Ta đã trả một giá quá lớn cho những quyển sách không xứng đáng. Jetsun đã làm nhiều phép thần thông biến hóa vĩ đại như thế vì ta, song ta vẫn không tin ông. Bây giờ ông đã bỏ ta như trút đi một gánh nặng, và đã đi đến Tịnh Địa của các thiên nữ Đa-ki-ni. Một người bất tín như ta không bao giờ có thể được sinh ra ở đó. Không có Đạo Sư thì sách dùng để làm gì? Ta sẽ gieo mình qua vách núi mà chết cho xong. Bây giờ ta lập ước nguyện cuối cùng: Trong tất cả những hóa thân vị lai của ta, cầu cho ta luôn luôn gặp được Jetsun, và cầu mong tâm ta bao giờ cũng là một với tâm ông!”

Lập nguyện như vậy rồi, Rechungpa nhảy xuống vực thẳm phía dưới với tất cả quyết tâm [chết]. Ông ta va vào một hòn đá rất lớn, từ chỗ đó ông ta thấy cái bóng của Jetsun. Dốc hết toàn bộ sức lực kêu lên, ông ta gọi Milarepa với giọng đáng thương hại nhất, và cố gắng bay theo ông, nhưng không thể bay được. Tuy nhiên, ông ta tìm cách bước đi [trong không khí] theo cái bóng của Milarepa cho đến khi ông ta đến lưng Vách Đá Đỏ. Ông ta không thể bước thêm bước nào nữa nhưng có thể thấy Jetsun và nghe giọng nói của ông. Ông ta thấy Milarepa đang ngồi trong một cái hốc trống trên sườn vách đá với hai hóa thân khác của ông ngồi bên cạnh ông, tất cả cùng nhau hát để trả lời tiếng kêu hối hận của Rechungpa:

Rechungpa, hãy lắng nghe ta trong chốc lát!
Nhìn này, từ một Cha Jetsun sinh ra hai người khác!
Con nên sám hối tội lỗi với họ,
Con nên hỏi thăm sức khỏe của họ,
Con nên thọ Giới Luật Mật Giáo từ họ,
Và yêu cầu lễ Khai Thị và những lời Chỉ Dạy nơi họ.
Con nên xin họ sự Chứng Minh thâm sâu,
Con nên quy y,
Và đặt tin tưởng nơi họ.
Nếu con tin những phép thần thông của ta,
Sự kiêu hãnh của con sẽ giảm bớt.
Hành vi ác chứng tỏ Diêm Vương chiến thắng;
Nếu con sợ y
Con nên kiêng những điều xấu.
Ý nghĩ xấu cản trở sự sùng mộ của một người,
Hãy sám hối chúng đi.

Khi nước mắt tràn xuống mặt, Rechungpa hát:

Xin hãy lắng nghe con, Sư phụ,
Hiện thân của Trí Tuệ và sự gia trì.
Xin hãy lắng nghe Rechungpa, đứa con mù quáng
và bất tín của cha,
Không tin vào phép thần thông của cha
Hãy lắng nghe, Jetsun Đạo Sư ở giữa,
Con đảnh lễ với thầy, và cúng dường
Con hỏi thăm sức khỏe của thầy, và sám hối tội với thầy.
Ôi Sư Phụ, chính là thầy
Đã ban cho Giới Luật, Khai Thị, và Chỉ Dạy,
Chính là thầy đã giác ngộ con
Và cho con nơi trú lâu dài.
Hãy cứu con, con nguyện, khỏi sa ngã.
Hãy bảo vệ con bằng từ ái của thầy,
Hãy che chở đứa ăn mày khốn nạn và bất tín này.

Rechungpa tìm cách đến chỗ Milarepa ngồi, và rồi ôm lấy ông với cảm xúc to lớn và trào tràn đến nỗi ngất xỉu. Khi ông ta tỉnh lại, Milarepa đem ông ta về am. Rồi Jetsun nói với Rechungpa, “Nếu con muốn thành Phật, con phải tu tập theo những Chỉ Dạy Thiết Yếu. Những quyển sách bút chiến và những Thần Chú (Mantra) ác của những kẻ tà giáo không có giá trị gì đối với chúng ta. Những Giáo Lý của Đa-ki-ni thì tốt và lành mạnh – những cái đó ta không có đốt, ta chỉ đốt những sách còn lại bởi vì chúng chỉ khiến cho người ta rơi vào những Cõi thấp hơn, bất chấp ý định căn bản thành Phật của họ. Bây giờ hãy nghe bài hát của ta:

Rechungpa, con ơi,
Ta đã ấp ủ con từ lúc còn thơ,
Con đã đi Ấn Độ vì những Chỉ Dạy Thiết Yếu
Nhưng đã mang về những sách đầy tranh luận.
Như thế con đã phô mình cho nguy hiểm
Khi trở thành một người tranh luận.
Con muốn làm một hành giả yoga,
Nhưng những sách giống như các sách đó
và những ý kiến trong đó
Có thể khiến con trở thành một người rao giảng tự kiêu!
Muốn biết một và tất cả, đó đã là ước muốn của con;
Nhưng nếu con bị vướng mắc trong ngôn từ vô tận,
Con sẽ làm đắm chìm cái quan trọng nhất.
Ý định của con là hiểu Pháp,
Nhưng nếu con bị vướng mắc trong hành động bất tận,
Con sẽ trở thành tham lam và kiêu căng.
Pháp không tì vết mà ta đã phái con đi tìm
Đã bay vào kẽ đá
Và được các thiên nữ Đa-ki-ni bảo trì;
Con có thể có lại được nếu con thành tâm khẩn nguyện.
Ta đã đốt những sách về huyền thuật và những ác chú
Làm hiến vật cho Thần Lửa;
Nhiều người sẽ được ích lợi vì việc làm này.
Đừng để mất tánh khí [tốt] của con,
Kẻo con bị [lửa] giận thiêu đốt.
Đừng tự làm mình phiền não hay buồn phiền,
Vì như vậy sẽ làm tâm và thân con đau đớn.
Đừng tự mình dãy dụa với nhiều sự vật,
Mà hãy thư giãn, và ngồi thoải mái,
Nhớ Đạo Sư của con
Ân huệ và độ lượng của ông ta!

Rechungpa nghĩ, “Lời nói của Đạo Sư ta tuyệt đối đúng và không khác với lời dạy của Phật. Bây giờ ta sẽ khẩn nguyện với các Đa-ki-ni trả lại những sách của ta.” Ông ta ngồi xuống nguyện, và chẳng bao lâu các giáo lý Vô Tướng của Đa-ki-ni, cùng với những sách khác có ích lợi đối với Pháp và chúng sinh, tất cả đều trở lại vào tay ông ta như thần thông biến hóa. Ông ta hân hoan vô cùng. Ông ta khẳng định và khắc ghi trong tâm mình một niềm tin rằng Milarepa chính là Phật. Ông ta nghĩ, “Cho đến bây giờ, ta đã hầu hạ Jetsun bằng nhiều cách. Từ nay trở đi, ta sẽ hầu hạ người tốt hơn trước kia.” Ông ta đã giữ lời thệ nguyện này và sống trọn đời với nó.

Bây giờ các đệ tử và những người bảo trợ tụ họp để chào mừng Rechungpa. Từ trong hội chúng Sevan Repa đứng lên và nói, “Huynh ở Ấn Độ ắt đã học và mang về cả những Chỉ Dạy Thiết Yếu, như Jetsun đã tiên tri, và khoa luận lý học. Bây giờ xin hãy nói cho chúng tôi nghe, làm cách nào chúng ta có thể thắng một cuộc tranh luận nếu chúng ta vướng phải?” Milarepa nói, “Rechungpa, con có thể nói với họ làm cách nào ‘thắng’ một cuộc tranh luận dưới ánh sáng [của những giáo lý] của các Đa-ki-ni.” Để trả lời, Rechungpa hát:

Đức Phật Trao Truyền vĩ đại, Dorje-Chang,
Sẽ dập tắt tất cả mọi tranh biện trong Dòng Truyền.
Đạo Sư của chúng ta, Phật-Repa, sẽ chấm dứt
Những tranh biện của những ông thầy ham muốn.
Những Chỉ Dạy Thiết Yếu và
Con Đường Thiện Xảo của Truyền trao
Sẽ dập tắt tất cả biện luận xấu
Phát sinh từ suy nghĩ liên tục.
Tấm Gương Bình Đẳng phổ hiện
Sẽ tiết lộ tất cả những cái xấu ẩn tàng.
Những lời dạy quí báu về Đại Cực Lạc
Sẽ đốt cháy tất cả những ý nghĩ lang thang bằng ngọn lửa Trí Tuệ.
Các Kênh và Khí trong các Xa Luân
Sẽ lập tức đánh tan tất cả hôn trầm và trạo cử.
Giáo lý Đại Thủ Ấn tự giải thoát
Sẽ chinh phục con quỷ ngã chấp vào Năm Thức.
Giáo lý Đèn Trí Tuệ sáng ngời
Sẽ đánh tan bóng tối và vô minh.
Hành động của Kiếm thuật Chu La (3)
Sẽ cắt đứt dễ dàng những sợi dây ham muốn thế gian.

Milarepa bình luận, “Những gì con vừa nói rất hay. Nhưng
thêm vào, chúng ta cần những Chỉ Dạy về Thấy và Tu. Bây giờ
hãy lắng nghe bài hát của ta:

Thấy là Trí Tuệ của Không,
Tu là sự chiếu sáng của vô chấp,
Hành là trò chơi mãi mãi không tham dục,
Quả là sự Trần Truồng vĩ đại không tì vết.
Về cái thấy của Không-Trí,
Nguy hiểm là để mất nó
Qua ngôn từ và ý nghĩ.
Nếu tri thức tuyệt đối
Không đạt được bên trong,
Một mình ngôn từ không bao giờ có thể giải thoát
người ta khỏi ngã chấp.
Như vậy, các con nên cố gắng vì chân tri.
Về sự tu tập Chiếu Sáng không chấp trước,
Nguy hiểm là để mất nó
Bằng cách chỉ bám vào sự tập trung.
Nếu Trí Tuệ không chiếu sáng bên trong,
Chỉ một mình sự tập trung vững chắc và thâm sâu
Sẽ không bao giờ đưa đến Giải Thoát.
Trí Tuệ không bao giờ đến
Với phân tán và hôn trầm;
Như thế các con nên khó nhọc chú tâm.
Về Hành Động vĩnh viễn không tham dục,
Nguy hiểm là để mất nó
Qua đắm mình trong nói chuyện tầm phào.

Trước khi tất cả hiện tướng trở thành
Những trợ giúp trong tu tập thiền định,
“Những Mật Hạnh” sẽ là
Những ham muốn thế gian trá ngụy.

Như thế các con nên cố gắng để thanh tịnh và không chấp trước.
Về Quả Trần Truồng không tì vết,
Nguy hiểm là bỏ sót nó qua ý nghĩ của mình.
Nếu không tẩy sạch vô minh ở bên trong,
Nỗ lực khó nhọc chỉ đem lại những kết quả nhỏ.
Như thế các con nên cố gắng quét sạch hết vô minh.

Tất cả những ai có mặt trong hội chúng đều tin theo chân lý
trong bài hát này và tất cả được hân hoan phấn khích.
Đây là câu chuyện về những con dê hoang.

Đức Jetsuma Milarepa
Việt dịch: Đỗ Đình Đồng
Trích: Đạo ca Milarepa